Nguyên Đỗ

Tuyết Rơi Uống Rượu Nhớ Người


Bao ly rượu chát cạn rồi
Tê tê đầu lưỡi lòng côi vẫn buồn
Dòng đời dâu biển luôn luôn
Mà bao sầu cũ cứ quần thảo ta


Tuyết rơi, màu tóc hay là
Người xưa cánh bướm là là về đây
Nốc luôn ly rượu cầm tay
Dẫu sầu không biến, cũng say trọn tình


Biển sầu sóng nước lênh đênh
Nồng say men rượu men tình tái tê
Trăng khuya chiếu rọi bên hè
Một màu tuyết trắng hồn mê lạnh lùng


Còn một ly cuối uống chung
Sáng mai tỉnh dậy nhớ nhung suốt đời
Sóng lòng bão dậy biển khơi
Mênh mang màu trắng giữa trời tuyết sa





 

Được bạn: HB 10.12.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tuyết Rơi Uống Rượu Nhớ Người"